Thơ tình Tống Phước Kiên

EM ƠI MÙA ĐÔNG ẤY

bai-tho-nho-hue-mua-dong-tac-gia-bang-lang-tim

Anh nhớ mãi, em ơi mùa đông ấy
Xứ Huế mình chỉ thấy giọt mưa rơi
Gió se da áo mưa phủ kín người
Chiều tan học chừng như trời sắp tối

Bên gốc cây anh thu mình đứng đợi
Giữa bốn bề lạnh giá với đông phong
Nhìn thấy em bỗng rộn rã trong lòng
Đôi mắt xinh trông dịu dàng nồng ấm

Ta bên nhau đường mưa phùn lấm tấm
Nón nghiêng che tóc xoả tận bờ vai
Mình vu vơ trao đổi chuyện ngày mai
Và mơ ước đường cứ dài vô hạn

Ngày lại ngày nồng nàn hơn tình bạn
Gió mưa nhiều ngày tháng vẫn bên nhau
Đã thương yêu sá chi chuyện sang giàu
Hạnh phúc với tiếng cười đàn trẻ dại

Rồi đông tàn nắng xuân về mềm mại
Anh giả từ theo tiếng gọi non sông
Hẹn ngày về mình kết mối tơ hồng
Đời sẽ đẹp như lòng ta mong ước

Một chiều đông dừng quân đường sủng nước
Được tin buồn…em đã bước sang sông .

TPK

Bài này đã được đăng trong Tin Tuc Nội Bộ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.