Tâm tình của Căn Nhà Nhỏ NCV-PQN

 

Mỗi lần mở cửa nhìn ra
Có bạn gỏ cửa lòng già mừng vui
Vội vàng check tới check lui
Đọc mails của bạn, tưởng ngồi bên nhau
Thời gian qua thật là mau,
Mới đầu tháng Bảy gặp nhau đây mà.
San Jose ngày nắng hạ
Tay bắt mặt mừng vui… quá là vui
Rồi chia tay, lòng bùi ngùi
Hẹn nhau gặp lại một ngày không xa
Giờ đây bọn  mình đã già
Đứa nào  tóc cũng bạc màu thời gian
Cuộc đời lắm nổi gian nan
Cùng chung vận nước không than thở gì
Nhiều người chịu cảnh phân ly
Nhiều người bệnh tật nan y suốt đời
Bạn bè nhiều đứa đi rồi
Ta còn may mắn đứng ngồi sớm trưa.
Nhớ thương bạn, mấy cho vừa
Mượn thơ Nử sĩ (*) mấy lời sau đây:

 “Còn gặp nhau thì hảy cứ vui
“Cuộc đời như nước chảy hoa trôi,
“Lợi danh là bóng mây chìm nổi
“Chỉ có tình thương để lại đời.”

 Ghi chú: (*) Thơ của Nữ sĩ Hỷ Khương
K1 Nguyễn công Vinh

Thơ Phan Quang Nghiệp

Bác Vinh ,Tôi xin phản hồi bài thơ và xin thăm Bác

Mấy hàng gởi bạn Công Vinh…
Để xem sẽ viết linh tinh những gì ?
Trước tiên là cám ơn mi
Giữ Căn Nhà Nhỏ sá gì nhọc công
Để khi huyết áp tăng xông
Nhớ bạn xả stress dịu cơn bực mình
Nhớ gì ở Nguyễn Công Vinh ?
Vốn người Ngũ Phụng Địa Linh Quảng Đà
Công an mà tính hiền hòa ?
Không cao không thấp tài ba cũng thường
Hay cười tính nết dễ thương
Có vợ đẹp nhứt nào nhường minh tinh
Lá lay là cái nòi tình
Đi tù ai bỏ vợ mình cho ai !
Thôi thì cho chúng xái hai
Rồi ra sẽ tính hát bài hồi xuân
Hát rằng xuân có tái lai ?
Trời thương cho một đóa lài còn gin
Phen này nắng giữ mưa gìn
Cưng như cưng trứng ai nhìn hổng cho!!
Cấm cung ở Sí –A-Tồ
Đại Hội vẫn thấy sô-lô một mình
Tình nồng xứ lạnh Ngàn Xanh
Tuổi già an ủi đua tranh nỗi gì ?
Nam mô Phật Pháp từ bi
Dọn mình thanh thản Vinh đi lên chùa.
Bạn bè mấy đứa ngày xưa
Nhớ nhung nhớ mấy cho vừa tình thân
Trãi qua bao nỗi gian nan
Cầu Trời khẩn Phật bình an cuối đời.

K1 Phan Quang Nghiệp

Bài này đã được đăng trong Tâm Tình K1, Tin Tuc Nội Bộ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.