Những Món Quà Quí Báu Mừng Sinh Nhật CNN

Ngày 2 tháng 8 tới đây, CNN ra mắt các bạn vừa tròn được một năm. Tuy chưa được hoàn hảo lắm nhưng cũng đã được các bạn thân thương ghé thăm và ban cho những lời khen tặng khích lệ. Đặc biệt có nhiều bài thơ hay đoản văn nói lên tình cãm của chúng ta đối với mái trường Học Viện và sự gắn bó thân thưởng giữa chúng ta khi tuổi đã già.

Trước khi thưởng thức các tác phẩm do các bạn gởi tới, xin quý Niên Trưởng và tất cả các bạn cho tôi gởi lời cám ơn sự quý  mến và thông cảm của quý vị với CNN. Và xin nhận nơi đây lời cầu chúc Sức Khỏe, Bình An, Hạnh Phúc  của chúng tôi.

– Mở đầu là bài thơ của anh K1 Nhữ đình Toán

Mừng Căn Nhà Nhỏ hôm nay,
Đã tròn một tuổi đến ngày thôi nôi.
Bạn bè Khóa 1 tôi ơi,
Vào đây hội ngộ nói lời yêu thương.
Những ngày lưu lạc tha hương,
Cùng nhau ôn lại chặng đường đã qua.
Buồn vui Học Viện chan hòa,
Biết bao kỷ niệm thật là khó quên.
Nhờ Căn Nhà Nhỏ thân quen,
Tưởng như ngày cũ tình thân thuở nào.

 K1 Nhữ Đình Toán

– Ngay sau đó có một anh, mà theo anh ta nói thì xưa nay chưa làm thơ nhưng chúng tôi nhận thấy ý thơ của anh ta rất dồi dào nhất là tình cãm của anh dành cho  anh em chúng ta.
Đó là K1 Trần Quốc Nại.

Ban Vinh thân mến ,
Tôi K1/TSV Trần Quốc Nại , vì không bỏ tật bon chen nên năm 1972 trở lại Học viện nhập khóa 6/BTV nên năm 1975 bị tù đến 8 cuốn rưỡi lịch ,giận quá vượt biển 14 ngày cho bỏ ghét ,may mắn thay, không những không chết mà còn được đến bến bờ tự do đảo Palawan, Philippines tháng 8 năm 1985 rồi đến Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ đúng 4 giờ chiều ngày 20/12/1986 và được định cư theo diện tỵ nạn Cộng Sản tại San Jose California từ đó đến nay. Xin được ra mắt quý bạn K1 và xin được hân hạnh vào CNN để cùng nhau thì thầm trên quãng đường về ước mong hâm nóng lại tình nồng K1 đã bao năm xa cách , đã bao năm thăng trầm , đã bao năm cay đắng ngọt bùi , đã bao năm trăng trở ước mơ…một Việt Nam không Cộng Sản. Thưa quý bạn K1 Nhữ Đình Toán đã góp bài mời quý bạn hãy mau mau, hãy mạnh dạng , hãy hăng hái , hãy dành chút thời gian quý báu còn lại của đời mình , về đây , về CNN ,vè mái ấm K1, về vườn hoa CNN như những cánh hoa tươi đang mĩm cười dưới bầu trời quang đãn ban mai. Bản thân tôi K1 Trần Quốc Nại , chưa một lần viết văn, chưa một lần làm thơ, dốt ơi là dốt , nhưng nói đến mái ấm K1/CNN tự nhiên tôi muốn có chút tâm ý mong góp chút rộn ràng trong gia đình CNN của chúng ta vậy.

Học Viện sáu sáu bảy lăm,
Vừa tròn tuổi hạt chín năm tan hàng ,
Thầy trò lưu lạc bốn phương,
Mỗi người một nẽo khó lòng tìm nhau,
Biết bao gian khổ thương đau,
Luôn luôn mong mỏi có ngày đoàn viên,
K1 là khóa đầu tiên,
Cả Nam lẫn Nữ tính liền năm trăm,
Trải qua cuộc chiến thăng trầm ,
Năm trăm đứa đó nay đà bảy mươi,
Đứa thì ngồi đó đang cười,
Trong nhà dưỡng lão không người viéng thăm,
Đứa còn kẹt lại Việt Nam,
Sống đời chật vật tay làm hàm nhai,
Kể sao cho hết chuyện dài,
Chi bằng chấp nhận một vài khó khăn,
Bỏ qua ba cái lăn nhăn,
Về cùng K1 đang cần nguồn vui,
Bạn Vinh, bạn Toán, bạn Ngưu,
Lập Căn Nhà Nhỏ đón chào bạn ta,
Tính ra đã một năm qua,
Nhưng người tham dự thật là quá khiêm,
Mau mau bỏ hết nổi niềm,
Về nhà K1 để tìm gặp nhau,
Lòng ta mong lắm bạn ơi,
Vui vầy sum họp cuộc đời nở hoa./-

K1 Trần Quốc Nại

– Rất hân hạnh chào đón bạn đem hoa thơm trồng vào vườn hoa CNN. Nhìn thấy hoa xinh thì anh chị em K1 sẽ thấy ấm lòng thêm. Chắc chắn sẽ còn có nhiều bạn bắt chước TQN. Đâu chỉ cần thơ hay mới được lên khuông. Những câu chuyện hằng ngày chúng ta ngồi uống caphê với nhau, nói ba điều bốn chuyện, chuyện tiếu lâm ( nhưng đừng tục lắm, vừa vừa cho vui), giữa anh chị em chúng ta thiếu gì chuyện. Thì đó chính là hoa thơm của CNN vậy. Lâu nay mấy chị còn e dè chưa trổ tài, nhưng tôi biết có nhiều chị viết cũng hay lắm…thì lần nầy hảy cho bọn mày râu chúng tôi  một chút ân huệ đi, mong thay.
Một lần nữa cám ơn bạn TQN và chúc bạn luôn luôn vui , khỏe và hạnh phúc.

Vinh

– Bạn K1 Đoàn Ngọc Nam cũng thường có bài đăng trong CNN. Hôm nay anh có bài chúc mừng như sau:


Căn nhà nho nhỏ xinh xinh
Một mình đảm trách chúng mình được vui
Bỏ công mò mẫn lui cui
Cũng nhờ có nó rèn trui tuổi già
Không quên cám ơn gọi là
Đồng môn gắn bó chúng ta một thời
Khóa Một Học Viện ai ơi
Ra trường mỗi đứa mỗi nơi khắp vùng
Tan hàng lâm cảnh khốn cùng
Xứ người hội ngộ thủy chung vui mừng
Thông tin nội bộ đặc trưng
Vui buồn đều biết quá chừng là mau
Hôm nay ghi nhớ lấy ngày
Có Căn Nhà Nhỏ kinh qua năm dài
Đồng lòng chúng ta trổ tài
Đông người góp sức sánh vai vững bền.

K1. Đoàn Ngọc Nam

– Bạn K1 Tống Phước Kiên vào những dip đặc biệt thường có bài cho CNN, nhân dip CNN được một năm bạn TPK có một bài thật dài đầy ắp tình thầy trò, bạn hữu. Và theo tôi nghĩ, mỗi lần TPK viết đoản văn hay làm thơ thì y như ý tưởng và tình cãm cứ theo ngòi bút mà tràn ra. Phải nói rằng TPK là người đa cảm. Mời quý niên trưởng và các bạn đọc bài sau đây.

Thấm thoắt mà một năm đã trôi qua kể từ ngày Hội Ngộ 45 năm Học Viện CSQG/VNCH tại San Jose vào đầu tháng 7 năm 2011. Biến cố nầy để lại trong tâm khảm tôi những ấn tượng sâu đậm mà chắc chắn sẽ không bao giờ phai.

          Đây là lần đầu tiên tôi được một lần trùng phùng với quý thầy và các bạn đồng khóa,đồng môn sau 45 năm dài kể từ ngày rời cổng trường Học Viện năm 1966. Thời gian ấy đủ dài với bao vật đổi sao dời để chúng ta xát quyết thêm cái giá trị nhân bản của chế độ tự do dân chủ VNCH cùng sứ mệnh bảo quốc an dân của chiến sĩ Miền Nam trong đó có lực lượng CSQG của chúng mình. Và chúng ta cũng có quyền hãnh diện về những năm tháng bị trả thù nghiệt ngã trong ngục tù cộng sản sau ngày VNCH bị bức tử 30-4-1975.Trong ngày tiền Đại Hội K1 ông cựu Viện Trưởng TRẦN MINH CÔNG nói rằng: “Không phải tôi đánh giá cao các bạn mà chính VC đánh giá cao các bạn bằng những năm dài tù tội,không những năm mười năm mà có nhiều bạn bị khổ sai biệt xứ đến 17 năm ròng…”

    Suốt 4 ngày Đại Hội từ bữa tiệc thân mật do các anh chị em K1 ngụ tại San Jose tổ chức tại nhà hàng King Crab cho đến cuộc du ngoạn tại San Francisco trước lúc chia tay, ôi chao vui thật nhiều nhưng cũng có một chút ngậm ngùi với những thầy những bạn vĩnh viễn không còn hội ngộ cùng chúng ta.
        Tôi hết sức xúc động nhìn ông cựu phó Viện Trưởng PHẠM CÔNG BẠCH ngồi trên chiếc xe lăng về tham dự ngày Hội Ngộ. Ông cố gắng hết sức để nói để cười với đám học trò thân yêu ngày trước đến nỗi sau Đại Hội ông phải nhập viện mất mấy ngày.
       Những niềm vui hôi ngộ thật quá nhiều không sao kể hết,song có một niềm vui khiến tôi xúc động đến rưng rưng nước mắt. Sau bài diễn văn phát biểu trong ngày Đại Hội,ông cựu Viện Trưởng TRẦN MINH CÔNG đảo mắt nhín quanh hội trường rồi đưa tay vẫy chào toàn thể cựu SVSQ của mình trước khi rời khán đài. Trong khoảnh khắc ấy, NGUYỄN VĂN SÁO kéo ĐỔ THÁM và tôi đến đón ông thầy để chào hỏi. Chưa kịp mở lời chào thì ông đã ôm quàng cả ba đứa nhảy dựng lên, nhảy tưng tưng, vừa nhảy ông vừa nói như reo: “SÁO,KIÊN và ĐỔ THÁM của Đà Nẵng vẫn còn sống đây nè. “Cử chỉ và lời nói ấy không những nói lên tình cảm của một người thầy, một cấp chỉ huy đối với những đứa học trò, những thuộc cấp cũ mà còn là tình thương của một người anh đối với những đứa em đã cách biệt lâu ngày.
      Sau khi tốt nghiệp tại Học Viện nhóm anh em chúng tôi được phân phối về Ty CSQG thị xã Đà Nẵng gồm có Lê Việt Hằng, Võ Công Châu, Lê Văn Quế, Hà Trọng Lô, Nguyễn Hữu Nhật, tôi, Nguyễn Văn Sáo, Lê Thành Quang, Nguyễn Thị Máy, Huỳnh Mãng, Đổ Thám. Chúng tôi thật ấm lòng khi về trình diện ông Trưởng Ty TRẦN MINH CÔNG. Gặp được ông Chỉ Huy Trưởng đầu đời cảnh nghiệp của mình là thầy cũ từ Học Viện thì cảm giác
đầu tiên là an tâm, chắc chắn ông sẽ chỉ dạy những điều mà trong kho tàng kinh nghiệm của chúng tôi chỉ là con số O to tướng.
     Phục vụ dưới trướng ông TRẦN MINH CÔNG một năm, chúng tôi bịn rịn tiễn ông thầy về giữ chức vụ Trưởng Ty CSQG Quận Nhì Sài Gòn. Người kế nghiệp chức vụ Trưởng Ty lại là ông thầy PHẠM CÔNG BẠCH.
    Những bài học trong Học viện chỉ là lý thuyết suông nên khi rời mái trường ai cũng phập phồng lo lắng như chim non lìa tổ. Nhóm anh em K1 được phân phối về phục vụ tại Ty CSQG Thị Xã Đà Nẵng có chỗ dựa về tinh thần nơi hai ông thầy là một may mắn hiếm có.
                                   Bèo hợp rồi bèo tan,
                                   Cuộc vui nào cũng tàn.
        Thầy xưa bạn cũ ngậm ngùi chia tay nhau sau một ngày du ngoạn ở San Francisco. Mà chuyến đi du ngoạn nầy cũng có điều đáng nhớ. Lần đi lượt về đều có những niềm vui bất ngờ vỡ òa trên xe bằng những tiết mục văn nghệ tự phát nào đơn ca, hợp ca, ngâm thơ, vọng cổ…mà đặc biệt là cách kể chuyện của Đinh Văn Hạp khiến người nghe khó quên. Sau một đoạn anh ngưng lại và nói lớn”vỗ tay”, cả xe vỗ tay rào rào xen lẫn tiếng reo hò. Tuổi đời đã bước qua ngưỡng cửa “cổ lai hy” thế mà giọng kể cứ oang oang chứng tỏ nội lực của anh vẫn còn sung mãn. Thảo nào mà anh em có người nói đùa “còn đèo bồng”, thậm chí Nhữ Đình Toán
còn trêu “đêm bảy ngày ba” nữa chứ.
        Những niềm vui hội ngộ tưởng sẽ đi vào hoài niệm, bỗng nhận được email của K1 Nguyễn Công Vinh, anh trân trọng kính mời quý thầy, các bạn đồng khóa, đồng môn vào thăm”CĂN NHÀ NHỎ”mà anh đang gầy dựng. Nhiều thân hữu đã nhiệt tình góp mặt trong căn nhà ấy như Lê Hữu Nghĩa, Phan Quang Nghiệp, Nguyễn Hữu Nhật, Nhữ Đình Toán, Phan Tấn Ngưu, Đoàn Ngọc Nam, Nguyễn Ngọc Kính…
    Căn nhà của Nguyễn Công Vinh tuy nhỏ nhưng cũng có nhiều hoa lá, văn thơ nhạc đều có đủ. Những sáng tác của bạn bè gởi đến CNN tuy không điêu luyện như những nhà văn, nhà thơ chuyên nghiệp nhưng gia đình K1 lại trân quý vì đó là những nhịp tim của chính mình.
    Nhờ nó mà tôi bắt gặp những hình ảnh thân quen của các thầy, các bạn trong những lần hội họp khắp đó đây trên quê hương thứ hai nầy.
    Mỗi tháng chủ nhân thân mời toàn thể gia đình K1 vào CNN để mừng sinh nhật của một số anh chị em và nghe một bản nhạc Happy Birthday do chủ nhà sưu tầm gởi tặng.
    Thỉnh thoảng cũng nhận được một vài phân ưu, cáo phó. Lẽ thường tình của đời người “hữu sinh hữu tử” mà.

Cầu nguyện cho bạn bè, thân hữu thanh thản rời bỏ cuộc đời ô trọc về hưởng an lạc nơi quê thật của mình bên kia thế giới. Rồi ai cũng qua bến ấy một lần.
    Thành thật cảm ơn chủ nhân CNN đã không quản ngại thì giờ và công sức để xây dựng và trang trí cho ngôi nhà để cho đại gia đình K1 lui tới thăm gặp lẫn nhau.

                                   HAPPY BIRTHDAY TO CNN
                                                   July 2012

                                         TỐNG PHƯỚC KIÊN

– Bạn Vinh thân,

Nhân dịp kỷ niệm một năm CNN ra đời, ĐNN gởi bài thơ họa TTHL/CSDC/DALAT, nay có phần dẫn nhập, để anh em CS thông cảm với bọn mình, cái nghịch lý là qua CSDC chỉ vì bắ súng dỡ, đáng lẽ ra bắn giỏi mới tuyển chọn qua DC mới đúng chứ!

Đoàn Ngọc Nam

Dẫn nhập:
Trung Tâm Huấn Luyện Cảnh Sát Dã chiến Đà Lạt là một trong nhiều cơ sở huấn luyện của ngành Cảnh Sát Quốc Gia. Nơi đây qui tụ một lực lượng hùng hậu Sĩ Quan Cảnh Sát, lên đến hàng trăm Sĩ Quan, xuất thân từ Khóa 1 và 2 của Học Viện Cảnh Sát Quốc Gia, Việt Nam Cộng Hòa. Anh em về đây phục vụ ngành huấn luyện, qua một thời gian thử thách, chu toàn mọi nhiệm vụ được giao phó, để rồi được thuyên đến khắp bốn Khu, mang theo đầy đủ ý chí, xả thân phục vụ trong nhiệm vụ mới một cách hăng say, đạt thành tích cao trong mọi lãnh vực. Nhờ có Căn Nhà Nhỏ của Khóa 1 HV/CSQG,  phổ biến bài thơ “Trúc Mọc Bờ Sông” của Kiều Diệu Hương và bài họa “Đà Lạt Quê Người” của K1 Thanh Hoàng, nên bài họa Trung Tâm Huấn Luyện Cảnh Sát Dã Chiến được thành hình, như một kỷ niệm trong thời gian phục vụ 7 năm nơi đây. Thân tặng các bạn đồng nghiệp và các bạn đã từng học căn bản dã chiến, cũng như tu nghiệp cấp trung đội, tại TTHL/CSDC/DALAT. Mong các bạn xem đây như một món quà tình nghĩa, chú trọng phần ý, bỏ qua phần niêm luật, chỉ vì tay ngang tập làm thơ, nên không sao tránh khỏi trật đường rầy, múa riều qua mắt thợ.             

            Trung Tâm Huấn Luyện 
          Cảnh Sát Dã Chiến Đà Lạt

            Việt Nam Đà Lạt có Anh Đào
            Trung Tâm Huấn Luyện một vì sao
            Nơi đây thử thách rèn ý chí
            Dã Chiến an dân giúp đồng bào
            Bốn Khu qui về “Lò Luyện Thép”
            Thầy Trò gian khổ nêu chí cao
            Vận nước đến hồi như thế đó
            Còn đâu oai hùng thuở năm nào?

           K1 Đoàn Ngọc Nam

           

 

 

 

 

Bài này đã được đăng trong Tin Tuc Nội Bộ. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.