
Hôm nay kỷ niệm sự ra đời của website K1 vừa tròn 10 năm: yêu thương, đoàn kết và tương trợ.
Tháng 6 năm 2011 hội ngộ 45 năm Học Viện Cảnh Sát Quốc Gia tổ chức tại Bắc Cali. Về tham dự họp mặt lần nầy sau nhiêu năm rời xa trường Mẹ. Mỗi đứa mỗi nơi đem chí trai phục vụ đất nước, bảo vệ Miền Nam thân yêu. Cùng toàn quân, toàn dân ngăn chận làn sóng “ĐỎ” từ phương bắc tràn xuống, để bảo vệ cuộc sống an lành hạnh phúc cho người dân.
Nhưng vận nước đã đến hồi đen tối, miền Nam đã rơi vào tay cộng sản và những đứa con của Mẹ phải bị đưa vào vòng lao lý trong bàn tay độc tài, ác độc của bè lũ CSBV.
Có nhiều bạn đồng môn phải bỏ mình trong các trại tù trên miền thượng du Bắc Việt. Những người như chúng ta nhờ sự can thiệp của thế giới tự do và nhất là của chính phủ Hoa Kỳ, được trở về, nhưng bị coi như phế nhân bị ruồng bỏ, đối xử phân biệt khinh rẻ.
May nhờ chương trình HO, chúng ta được sang đinh cư tai Hoa Kỳ. Nhưng vì kế sinh nhai, vì cuộc sống mới còn bương chải, nên chúng ta khó có dịp gặp lại nhau.
Hội Ngộ Học Viện CSQG 2011 là cơ hội cho tôi tìm gặp lại bạn bè cùng khóa, những cựu SVSQ Khóa 1 thân thương ngày nào.
Nhớ ngày hôm đó, nhìn mặt các bạn mình nhưng không nhớ “NÓ LÀ AI”. Bạn Lê Quang Phú cùng đại đội, cùng trung đội, cùng “lùn” như nhau mà ngồi sát ghế bên nhau cũng không biết “hắn là ai”.
Thời gian đã làm thay đổi, đứa thì mập ra , đứa thì râu ria rậm rạp, đứa thì mái tóc bạc phơ, dầu ngồi sát bên nhau nhưng trông như người xa lạ.
Sau đại hội, ngồi trên xe đò Hoàng về Nam Cali thăm bà con, trong xe có cả K1 Trần Ngọc Thạch. Trong đầu óc mình phát sinh một suy nghĩ: Khóa 1 BTV và TSV trên 400 đứa mà có mặt trong ngày hôm đó chỉ hơn 30 người. Thế thì phải làm cách nào để chúng ta tìm về với nhau, đừng bỏ sót ai.
Sau nầy mình được biết có nhiều bạn K1 sống ngay tai Nam Cali, cách xa nhau chừng 20-30 phút lái xe, nhưng không hề biết nhau, thì thử hỏi các bạn sống ở các tiểu bang xa xôi làm sao găp nhau được.
Đăc san Kỷ yếu K1 mỗi năm phát hành một lần và cũng chỉ đến với các bạn quen biết, còn các bạn ở xa thì mù tịt.
Đó là lý do thúc đẩy mình, giúp mình có suy nghĩ lập nên trang web để kết nối tất cả anh chị em khóa 1 lại với nhau.
Thú thật với các bạn, đây là suy nghĩ rất táo bạo, vì lúc đó mình không biết website là cái gì, còn dốt đặc, mặc dù xem trên mạng internet thấy có nhiều hội đoàn sử dụng các trang web để sinh hoạt với nhau.
Nhưng đã có suy nghĩ như thế thì quyết làm cho bằng được. Bắt đầu bằng cách mình đến thư viện mượn sách về đọc tìm hiểu cách hướng dẫn tạo một website, gặp ai có hiểu biết thì mình không ngại xấu hổ bèn hỏi cho đến cùng nhờ sự giúp đỡ, đúng là “mò kim đáy biển”. May quá có đứa con của anh bạn, cháu đang làm việc cho một cơ quan chính phủ thành phố, nghe vậy cháu nói “để cháu giúp cho“.
– Cháu sẽ giúp chú tạo một website free và đăng bài dễ dàng, chứ làm theo hướng dẫn trong sách thì khó lắm, mất thì giờ mà chú cũng lớn tuổi rồi.”
Ngày 28 tháng 6 là ngày sinh nhật của mình cũng là ngày trang web sơ khởi được thành hình. Sau đó phải mất hơn một tháng mình vừa làm quen, vừa nhờ sự hướng dẫn, vừa tập tành đăng bài, nếu trở ngại thì hỏi tiếp, cho đến ngày 2 tháng 8 2011 trang web mới chính thức được giới thiệu đến các bạn đồng môn K1.
Những ngày tháng kế tiếp, mình học cách design lại trang web, làm lại cái banner và đặt tên cho website K1 là Căn Nhà Nhỏ. Vì sự hiểu biết abc của mình nên không dám dao to búa lớn mà chỉ nhận đây là mái nhà nho nhỏ để anh chị em k1 chúng ta tìm về với nhau.
Những năm đầu phải công nhận hiệu quả của Căn Nhà Nhỏ thấy rõ. Các bạn đồng môn truyền khẩu cho nhau về sinh hoạt trong Căn Nhà Nhỏ càng ngày càng đông. Đến giờ ngày nầy đã có gần 200 anh chị em K1 có tên trong email group K1 do anh Trưởng khóa thành lập. Nhiều bạn qua CNN đã kể lại những chuyện vui buồn của đời mình, truyện dài truyện ngắn chuyện cười thơ phú được nhiều bạn đóng góp. . . Nhưng thời gian sau thì thưa dần, thưa dần. . .
Người đặt tên tắt cho Căn Nhà Nhỏ là bạn K1 Nguyễn Thanh Hoàng. Thay vì gọi Căn Nhà Nhỏ thì bạn ấy viết tắt là CNN. nên sau nầy các bạn thường gọi là CNN.
Sau khi CNN hoạt động được 5 năm, lúc đó sức khỏe của mình bắt đầu có vấn đề, đau ốm và đi bác sĩ thường xuyên. Nhận thấy trách nhiệm CNN cũng đã hoàn thành, mình tính cho nó về hưu sớm.
Nhưng rồi Hội Ngộ 50 Học Viện tại Nam Cali lại đến và các lần họp mặt K1 kế tiếp và nhất là sự thiết tha của vài người bạn đối với CNN, nhất là cái miệng dẻo nhẹo của Bửu Hồng: “Mầy làm sao thì làm, phải có mặt của Căn Nhà Nhỏ không thì mầy chết với tau”. Quả thật hắn làm mình không nỡ bỏ bạn bè.
Căn Nhà Nhỏ hoạt động sau nhiều năm bài vở cũng phong phú hơn, màu sắc cũng xinh xinh hơn, thấy vậy họ không cho mình hưởng Free như trước nữa mà phải đóng tiền. May mắn được quỹ K1 tài trợ nên CNN còn sống đến nay.
Để duy trì một website không đơn giản ở cái tâm, mà đôi khi phải tốn ít tiền, mà không lẽ vì vậy mà mình viện lý do để xin tiền các bạn, may nhờ có cái quỹ từ thiện do bà con ở đây đóng góp.
Càng ngày tuổi mình cao, càng thêm bệnh nầy bệnh kia, cao máu, cao mỡ nhất là bệnh đau lưng không thể ngồi lâu mà chăm lo cho CNN được và ngại cái lẽ vô thường sẽ đến bất cứ lúc nào.
Hằng ngày các bạn nhìn vào trang web K1 biết hôm nay có kỷ niệm sinh nhật của ai và cũng biết được bạn nào của chúng ta vừa mới ra đi, hoặc là sức khỏe của bạn ta đang hồi nguy kịch mà chung tay cứu giúp, như trường hợp của bạn Nguyễn văn Suốt nhà mình . . .
Rồi mình lại nghĩ vào những ngày nào sắp tới đây, cũng không xa . . . các bạn vào xem Căn Nhà Nhỏ sao thấy toàn những bài, tin cũ mấy tuần trước mà không có gì mới. Lúc đó các bạn có biết đâu người mà các bạn thân thương gọi là ‘dám đốc cnn’ đã ra người thiên cổ mà không ai hay biết và CNN bỗng nhiên vắng lạnh . . .
Với mong muốn CNN được sống cho đến những người bạn cuối cùng, mình mới năn nỉ anh trưởng khóa giúp tiếp tục giữ gìn Căn Nhà Nhỏ. Đươc anh đồng ý, mình bắt đầu chuyển giao những kinh nghiệm mà mình đã học hỏi được khi điều hành website K1 cho anh. Và các bạn thấy đó nhiều lần mình bịnh hay vì công việc đồng hương bỏ bê CNN, nhưng đã được anh Trưởng K1 bù đắp một cách rất tốt đẹp. Và hy vọng đến một ngày nào đó không thấy bài của mình post lên CNN, thì CNN vẫn luôn luôn ở bên các bạn, các bạn nhé.
Hôm nay kỷ niệm 10 năm Căn Nhà Nhỏ được thành lập và sinh hoạt cùng chúng ta, mình xin có vài lời được tâm sự.
Kính chúc sức khỏe đến quý Niên Trưởng, quý thân hữu đồng môn Học Viện và lời chúc đặc biệt nhất luôn dành cho anh chị em và gia đình trong Đại Gia Đình Cựu Sinh Viện Sĩ Quan Khóa 1 Học Viện Cảnh Sát Quốc Gia.
Kính mến.
K1 Nguyễn công Vinh
Thích bài này:
Thích Đang tải...
Có liên quan
Bài này đã được đăng trong
Tin Tuc Nội Bộ. Đánh dấu
đường dẫn tĩnh.
Bạn phải đăng nhập để bình luận.